Sống tốt hơn hôm qua một chút

Vu vơ hỏi một chuyện mà ai cũng gặp ít nhất một lần trong đời: Thường thì gặp một người khó nhọc dắt chiếc xe máy hết xăng trên đường, bạn sẽ nghĩ/làm gì?

Với tôi thì, cảm xúc đầu tiên lướt qua là cảm thông. Sau đó suy nghĩ về bản thân (kiểu như “Nếu mình hết xăng vào giờ này thì thế nào?”), rồi chuyển suy nghĩ đó sang người đang dắt xe kia (“Mình có nên dừng lại giúp hong? Mình thì giúp được gì ta?”…) Thế rồi, chưa kịp nghĩ xong thì đã đi qua mất, và chặc lưỡi: “Thôi kệ!”

Tối nay cũng lại là một lần như vậy. Đang đi thì gặp một chị trẻ trẻ đang khó nhọc dắt xe lên cầu. Tôi chạy vụt qua, cũng vẫn với những suy nghĩ đó trong đầu. Rồi chưa kịp nghĩ xong thì cũng đã đi qua mất.Tự nhiên trong một tích tắc, tôi tự hỏi: “Mình có thực sự cho phép mình đi qua và coi như không có chuyện gì xảy ra không?”. Câu trả lời (may thay!) là “Không”. Thế rồi, chưa kịp đấu tranh nội tâm xong, tôi đã thấy mình dừng lại bên quầy xăng lề đường, mua 2 lít xăng, chạy một vòng quay lại cầu, dáo dác tìm xem chị ấy ở đâu. Lúc đó ý thức chưa kịp trở lại, vẫn chưa hiểu mình đang làm cái quái gì vào đêm hôm khuya khoắt thế này.

Dáo dác tìm chị khắp nơi, phát hiện ra chị ấy đã thả dốc xuống cầu. Tôi chạy đến gần:
– Chị ơi xe chị hết xăng à?
– (Chị ấy e dè nhìn mình, lắc đầu nguầy nguậy) Không em ơi!
– Ủa vậy xe chị bị tắt máy à?
– (Gật gật) Mà không sao đâu, chị gần về nhà rồi. Cám ơn em nha.

Ơ, vậy là mình lại chạy đi, 2 lít xăng vẫn còn nguyên trước xe. 😐

Rốt cuộc là sau khi chạy lui chạy tới và mua xăng, mình không giúp được ai cả. Nhưng lại giúp được… bản thân mình, đơn giản vì:

– Mình quyết định làm một việc trước đây mình muốn nhưng chưa (dám) làm.
– Nhích ra khỏi vòng tròn an toàn một tí ti.
– Có 2 lít xăng mang về nhà đổ vào xe (mặc dù sau đó nguyên cả nhà ám mùi xăng).Hôm nay, mình sống tốt hơn hôm qua một chút, vậy là đủ rồi. 😡
Mãn nguyện và đi ngủ!
And here’s the question I ask myself every morning: “What am I doing to live my BEST today?

.NDPG
20.9.2012

1 Comment

Join the discussion and tell us your opinion.

Hậu Mậpreply
January 19, 2013 at 4:34 AM

Một nụ cười và một lần nhìn lại bản thân khi em đọc bài viết này :). Em cảm ơn chị Giao Giao.

Leave a reply