Hai lăm – em cho mình một ước mơ

Trước ngày sinh nhật tròn 25 tuổi, dự tính là sẽ đi du lịch một mình ở Đà Lạt hoặc Hội An, rốt cuộc là đón sinh nhật 25 trong những ngày mưa lụt ở Huế :).

Sáng sớm dậy còn nằm lăn qua lăn về trên giường vì lạnh quá, rồi mở điện thoại ra đọc mấy lời chúc dễ thương từ mọi người. Đến lúc “hạ quyết tâm” ngồi dậy thì khựng lại mấy giây vì phát hiện ra trên bàn đã để sẵn cái bánh sinh nhật chocolate thiệt to – đúng loại mình thích – từ bao giờ, kèm thêm một “phong bì” bí mật và tô bún bò còn nóng hổi. Là một cảm giác ấm áp và đong đầy yêu thương len lỏi vào trong lòng… Cảm ơn vì con được sinh ra là con gái của Ba Mẹ.

Sinh nhật, được tặng hai cái clip dễ thương chịu không nổi từ hai cô gái rất đặc biệt trong lòng mình, và ngồi vừa cười vừa khóc với một love note thiệt dài được gửi qua email. Được tặng một chiếc đầm len bất ngờ từ em trai nữa. Không biết hôm ấy mình đã thầm nói “cảm ơn” bao nhiêu lần. Một sinh nhật bình yên, không rầm rộ, không ồn ào – như mình vẫn muốn. Chỉ có bình yên và đong đầy yêu thương.

Mình cảm thấy may mắn được sinh vào tháng 12, tháng kết thúc của một năm, nên khi ngồi nhìn lại một tuổi đã qua cũng cùng thời gian với nhìn lại một năm gần hết.

2016 của mình, nếu dùng một từ để diễn tả thì chắc đó là: thay đổi. Toàn là những thay đổi kịch tính không lường trước trong đời. Thay đổi một mối quan hệ, thay đổi công việc, thay đổi chỗ ở, gia nhập một “Team bạn bè” chất lượng, thay đổi một thói quen về sức khỏe (bắt đầu tập yoga) và thay đổi bảng xếp hạng giá trị sống một cách ngoạn mục. Hồi trước giá trị “Tâm linh” được xếp cuối bảng, đùng một cái nhảy lên chiếm vị trí đầu tiên. Và cũng từ đó mà cách nhìn về cuộc sống cũng thay đổi hoàn toàn. Nói túm lại là, rất nhiều thứ thay đổi :).

Hồi đó trong buổi tối ở Sài Gòn, bạn bảo mình: “Sau này nhìn lại, Giao sẽ biết ơn tất cả những gì đã xảy ra.” Thời điểm đó đang cố gắng sống-sót-qua-một-cơn-bão-đời, nên chỉ biết lý thuyết thế thôi, còn trái tim không thực sự chấp nhận. Giờ nhìn lại mới thấy, tất cả những gì đã xảy ra đều chỉ nhằm một mục đích duy nhất: giúp mình. Như một câu trong sách “Mặt Phải” mà mình vẫn nhớ: “Có lẽ Thượng đế đã quyết rằng: Ta phải khiến người này cảm thấy khổ sở đủ để đẩy anh ta về đúng nơi anh ta cần đến.”

Hai lăm tuổi, mình đang ở trong một khúc ngoặc của cuộc đời. Không biết điều gì đang chờ mình sau ngã rẽ này, nên mình chỉ biết hít thở thật sâu, mỉm cười, và đón chờ những điều kỳ diệu phía trước.

Mà điều kỳ diệu thì luôn có ở đây, ngay lúc này :).

17.12.2016

21:30

2 Comments

Join the discussion and tell us your opinion.

Nguyễn Thị Kiều Trinhreply
December 18, 2016 at 7:49 AM

Tuổi 24 và 25 của chị em mình có nhiều điểm giống nhau.
Cuộc đời vốn dĩ là tập hợp của những nhân duyên kỳ diệu. Kỳ diệu chính vì mình không thể mong cầu/điều khiển nó xuất hiện hay biến mất em hén 😀 Cám ơn em đã nỗ lực hết sức lắng nghe trái tim mình, vì hơn ai hết, chị hiểu chặng hành trình vừa qua có ý nghĩa như thế nào với tâm hồn linh thiêng của chúng ta.
Chúc em một tuổi mới, một tâm hồn bình an đong đầy để sống một cuộc sống kỳ diệu như chính con người em và những gì em đã làm được 🙂

Giao Giaoreply
December 19, 2016 at 4:31 PM
– In reply to: Nguyễn Thị Kiều Trinh

Cảm ơn Chuột <3. Mong tuổi 26 của Chuột cũng đong đầy bình an, yêu thương và những điều kỳ diệu <3. Thanks for always being there for me :).

Leave a reply