Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình

Có những ngày bình yên như thế.

Buổi sáng thức dậy sẽ thong thả đi ăn bún bò và uống cà phê. Những ngày cuối tuần thì đặc biệt hơn một chút, Ba không đi làm nên đi ăn sáng xong sẽ mua bún bò về cho mình, kèm thêm một tin nhắn ngắn gọn súc tích: “Bún bò!”

Rồi trở về thế giới nhỏ của riêng mình với đủ cỏ cây hoa lá, bày đồ nghề ra miệt mài viết vẽ. Bạn hỏi: “GG có muốn mở rộng hơn không?” mới chợt nhận ra mình làm mọi thứ chỉ vì yêu, vì say mê, vì muốn tạo ra cái gì đó ngọt ngào dễ thương cho đời, kết quả sao cũng không còn quá quan trọng nữa. Giống như một câu trong bài “Thời tính” của anh Hoành: “Mình rất muốn làm và bắt tay say mê làm, mà không quan tâm nhiều đến kết quả. Đó là Thời đã đến. Chỉ say mê mà không quan tâm đến thành bại quá đáng, tự nó là yếu tố thành công.” Tự nhắc mình không quan tâm quá nhiều về tương lai, mà sống trọn vẹn từng giây phút trong hiện tại, đó mới là điều quan trọng nhất.

Sống trọn vẹn ở hiện tại, mình sẽ thấy được nhiều thứ kỳ diệu trong đời. Nho nhỏ thôi, nhưng mà kỳ diệu. Như đi trên đường phát hiện ra cây cối bắt đầu thay lá mới, xanh thiệt xanh. Như lâu lâu sẽ phát hiện Ba vừa làm cái gì đó mới để trong phòng mình: thay cái hộp thiệt đẹp để đựng phấn, vừa tưới nước cho vườn cây mini, đóng cái kệ để giấy, cất giùm mình chai nước vô tủ lạnh… mà chẳng bao giờ nói gì. Cái cảm giác lâu lâu phát hiện ra những thứ nho nhỏ như thế đặc biệt vô cùng, trong lòng có gì đó ngọt ngào lan tỏa.

Sáng hôm qua thức dậy, nghe Ba dưới nhà ới lên: “Xuống ăn mì ốp la Lux ơi.” Dậy muộn nên ổ mì đã mềm, mình buột miệng nói: “Hay mình mua cái lò nướng Ba hè?” Hai tiếng sau đã thấy một cái lò nướng mới toanh xuất hiện trong bếp. Mình chẳng nói nên câu.

Nhờ cái lò nướng mới mà buổi tối cả nhà nhộn nhịp hẳn, vì Mẹ đòi lôi đủ thứ ra nướng thử: nướng mực, nướng khoai tây, nướng… bánh chưng (!?). Vậy nên có cảnh cả nhà ngồi chồm hổm trong bếp xé mực ăn, hay vừa ăn khoai tây chấm muối tiêu vừa coi Giọng Hát Việt. (Vì Mẹ thuyết phục: “Coi đi, mấy thí sinh hát hay lắm Lux nờ.”)

Hôm ấy có thí sinh hát bài “Mẹ tôi” của Trần Tiến:

“Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình…”

18301776_1296082623802642_7208823157477047111_n

Huế, 06.3.2017

2 Comments

Join the discussion and tell us your opinion.

Kiều Trinhreply
March 6, 2017 at 10:50 PM

Vì ta có một gia đình, và chỉ cần một thôi là đã quá đủ nỗi niềm hạnh phúc an lành vô bờ bến.
Cảm ơn em 🙂

Giao Giaoreply
March 6, 2017 at 11:53 PM
– In reply to: Kiều Trinh

Cảm ơn Chuột <3

Leave a reply