Xe đạp hồng tung tăng xuống phố

Hôm nay thực hiện được ý định ấp ủ bấy lâu: đạp xe đạp hồng đi làm!

Thế là sáng sớm, hào hứng bật dậy như cái lò xo (chứ không như mọi hôm làm con sâu ngủ), vệ sinh răng miệng rồi đứng trước cửa sổ to đùng trong phòng, vừa nhìn trời mây đường sá vừa khởi động cho nóng người. Vì đi xe đạp hồng nên muốn mặc đồ xinh, thử bao nhiêu váy cũng không vừa ý (với “bao nhiêu” = 1), cuối cùng chọn cái váy sọc hồng cho cùng bộ với xe đạp xinh. Đội nón tai bèo màu đen, mang kính tròn xì tin như thầy bói, xỏ dép chiếc hồng chiếc xanh. Rồi lon ton dắt xe ra khỏi chung cư xuống phố.

Giao Giao
Mà lạ thay, hôm nay trời nắng không gây khó chịu như ngày thường, mà giòn tan nhảy nhót trên váy hồng tươi. Gió đùa giỡn trên mái tóc khô rối vì đi bơi suốt tuần. Đến đoạn rẽ, đạp xe ngược chiều gió, có “anh” gió nào vô duyên thấy ớn, thổi tung váy hồng, làm người ta ngại ngùng phải cuống cuồng lấy tay hất xuống. Tự nhủ lòng tha cho anh gió ấy lần này.

Mà lạ thay, đường sá hôm nay cũng xinh tươi mơn mởn. Thấy bên vệ đường có loài hoa gì không biết tên với hai màu vàng-cam tươi rói (mà mẹ hay gọi là “song sắc”). Trên hàng rào của trường Đinh Thiện Lý có loài hoa gì (không biết tên nốt) vàng ươm, xen lẫn với màu hồng thắm của hoa giấy. Đi ngang nghe mùi hương của thiên nhiên xộc vào mũi – trong lành và xanh tươi. Trong sân trường, có hai cây phượng già đã nở hoa đỏ rực, mới sực nhớ ra mùa hè đã về. Cách đây mấy năm đó là dấu hiệu để lưu bút chuyền tay, để áo dài trắng nhí nhố chụp hình kỷ niệm. Giờ cứ thấy phượng đỏ là thấy một màu nhớ thương…

Tự nhiên hôm nay thấy nhiều thứ dễ thương lắm nghe. Ngồi ở công ty nhìn ra, thấy một cụ già thong thả đạp xe đi ngang – cũng là xe đạp màu hồng, trên giỏ xe còn cài thêm mấy bông hoa đồng tiền đủ màu sắc.

Làm tiếc hùi hụi, bỏ quên chong chóng 7 màu ở nhà mất tiêu…

Xe Đạp Hồng

Share your thoughts