Chuột thương

Nhăm nhe cái love note này lâu rồi, tính gửi thư tay cho Chuột hôm sinh nhật mà hông kịp viết. Nhân ngày cuối cùng của tháng sinh nhật Chuột, với cả trúng Halloween, đăng lên hù cái hết hồn chơi.

Hôm nọ em ngồi đọc lại blog, tự dưng phát hiện ra em chưa viết love note nào “official” về Chuột cả. Thiệt là một thiếu sót to lớn trong đời! =)) Tụi mình quen nhau đã hơn 11 năm rồi hen? Trong đầu em tua lại toàn bộ những kỷ niệm với Chuột trong 11 năm qua, tự dưng… bị đơ, không biết viết gì nữa. Chắc là vì có quá quá quá nhiều thứ để nói đến, có nhiều cảm xúc để nhớ về.

Những năm đầu tiên, Chuột với em là một cô gái mạnh mẽ và quyền lực như lửa (hí hí, vì sao thì hiểu rồi ha). Chuột là người em luôn nhìn với con mắt ngưỡng mộ. Hồi đó chưa chia sẻ gì nhiều với Chuột, chỉ biết ở một bên chứng kiến Chuột trải qua nhiều thử thách với vai trò là người đứng đầu. Thấy Chuột cười, thấy Chuột khóc, thấy Chuột đau, thấy Chuột vấp ngã, thấy Chuột đứng dậy… mà không biết nói gì với Chuột hết. Lâu lâu chỉ biết viết vội mấy con chữ vào love note rồi âm thầm nhét vào phong bì Chuột. Chỉ để Chuột biết rằng em thương Chuột, rất là nhiều <3.

Rồi dần dần, những thử thách trong đời đưa tụi mình lại gần nhau hơn (ý là trái tim gần nhau, chứ thể xác thì đứa Bình Thạnh đứa Nhà Bè vẫn xa tít mù :D). Biết ơn những thử thách đã giúp tụi mình trưởng thành. Biết ơn những thử thách giúp mình hiểu rằng tụi mình thật yếu đuối và cần đến nhau.

Đến bây giờ em vẫn luôn biết ơn vì lúc khó khăn nhất, em có thể chia sẻ được với Chuột, và tin rằng Chuột thực sự hiểu được những gì em đã trải qua lúc đó. Cảm ơn vì Chuột luôn có mặt những lúc em cần – dù là một cuộc gọi, một tin nhắn đúng lúc thôi, là đủ để một trái tim đang vùng vẫy đau đớn ở vực sâu có thể thấy được một tia sáng. Nghĩ lại mới thấy, năng lượng luôn có khả năng truyền từ người này đến người kia một cách thiệt diệu kỳ.

Cũng sau thời gian thử thách đó, trái tim tụi mình trở nên “mềm” hơn, và gần nhau hơn. Bây giờ với em, Chuột mềm mại và nhẹ nhàng như nước. Dù mỗi lần gặp nhau vẫn cứ cười hô hố, nhưng mỗi đứa đều biết được chiều sâu trong trái tim của nhau. Có (những) người có thể hiểu được mình – cảm giác thật là được ủi an biết mấy. Dù là đi một mình vẫn cảm thấy mình bớt cô đơn đi nhiều :).

Em thương Chuột của quá khứ, càng thương Chuột của bây giờ (tương lai thì chưa biết haha). Nhưng có một điều em biết chắc, thì trong số những người đã đến và đi trong đời, Chuột đã trở thành một nhân tố đặc biệt có ý nghĩa với em.

Đã ghi trên gói quà sinh nhật rồi, giờ ghi lại lần nữa ở đây: Life begins again at 30!

Cảm ơn… ba má Chuột đã sinh Chuột ra đời.

Cũng xin chúc Chuột trăm năm hạnh phúc! =))

Giao Giao

Sài Gòn, 31.10.2020

Share your thoughts