Gửi chút gì rất Huế…
Đối với tôi, được cộp mác “con gái Huế” từ lúc mới sinh ra quả là một điều may mắn, tôi hiểu điều đó nhất từ ngày tôi đi học xa nhà tận 1075km, mỗi năm chỉ về nhà được đúng 2 lần.
Nhiều người yêu Huế, nhưng ít ai biết Huế được chia làm hai bờ Bắc – Nam với hai lối kiến trúc hoàn toàn trái ngược. Trong khi phía Bắc (nội thành) cổ kính và hiền hòa với những ngôi nhà ngang bằng nhau thì phía Nam (ngoại thành) lại hiện đại với những cao ốc mọc lên san sát. Từ tầng cao nhất khách sạn Camellia hoặc Hoàng Đế nhìn xuống sẽ thấy rõ sự khác biệt thú vị này.
Có lẽ không có nơi nào như ở xứ Huế, hình ảnh người con gái hiện lên lại ngoan hiền, nền nã đến thế. Tôi nhớ mỗi lân tan học, trường Quốc Học Huế lại trắng ngợp những tà áo dài mềm lụa và nón trắng tinh khôi. Con gái Huế đội nón lá rất hiền, rất thơ và rất đỗi dịu dàng. Con đường này, ngôi trường này, chiếc áo dài trắng này có thể coi là một phần linh hồn của Huế. Nó chứa đựng của tôi cả một phần tuổi thơ…
Mỗi lần đi xa, thứ mà tôi nhớ nhất vẫn là đồ ăn Huế. Thèm được hì hụp ăn một tô bánh canh mụ Đợi nóng hổi ngon lành, thèm cơm hến cay cay ở Đập Đá, thèm tô bún bò thơm nức ở Nguyễn Du (thứ mà có ăn bao nhiêu quán xá ở Sài Gòn cũng không cách nào tìm đúng nguyên mùi vị)… Nhưng thứ mà tôi thèm nhất có lẽ là một ly café muối – cái thứ nước uống vừa quen vừa lạ, mằn mặn ngòn ngọt đăng đắng – ẩn sau đó là cả một câu chuyện tình yêu đã khiến không biết bao nhiêu người thổn thức.
Những lúc cần lắng lòng mình lại, tôi lại chạy xe lên đồi Vọng Cảnh ngắm hoàng hôn. Khung cảnh mặt trời buông mình xuống dòng sông Hương luôn khiến tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tối đến, địa điểm tôi kết nhất vẫn là khu phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu: ngồi bên bờ sông Hương ngắm cầu Tràng Tiền đổi màu, xa xa lấp lánh hoa đăng trên mặt nước và văng vẳng vọng lại những câu hò xứ Huế. Réo rắt. Miên man.
Huế len lỏi vào lòng người một cách từ tốn, nhẹ nhàng nhưng âm ỉ và da diết. Người ta ít khi yêu Huế bằng một tình yêu mãnh liệt, nhưng Huế khiến lòng người tương tư…
Những thứ không thể bỏ lỡ khi đến Huế:
– Bánh canh mụ Đợi: số 9 Nguyễn Trãi.
– Bánh lọc mụ Cai: hẻm 475 đường Chi Lăng (có 2 quán nằm sát nhau, nhưng quán thứ 2 nằm trong góc mới là quán gốc nhé).
– Bánh Huế (bánh bèo, nậm, lọc, ram ít,…): quán Hàng Me – 12 Võ Thị Sáu.
– Cơm hến, bún hến, cháo hến: quán Tí Hon ở gần Đập Đá.
– Café Muối: 6 Nguyễn Lương Bằng.
– Bún thịt nướng: quán Huyền Anh – 207 Kim Long.
– Bún mắm nêm: quán Mệ Thẻo – hẻm 64 Bà Triệu.
– Chè bột lọc bọc thịt quay: quán chè Hẻm 26 Hùng Vương.
Bài: PHƯƠNG GIAO
Ảnh: PHƯƠNG GIAO & CHÍ LONG

1 Comment
Join the discussion and tell us your opinion.
Lớp trưởng ơi!!!!!!!!!!!!! Để lấy giấy ra ghi lại mấy cái địa chỉ quán ăn chừ mới biết.