Tôi Tài Giỏi!

TTG091120HO

Thật khó để bắt đầu sau tất cả những điều đã học được và tất cả những cảm xúc đã trải qua trong suốt 3 ngày.
Đăng kí hụt khóa tháng 10, chuyển sang học khóa 11, hơn 1 tháng chờ đợi trong háo hức, vì mình biết có thể đó là một bước rẽ trong cuộc sống của mình.
Và mình không lầm.

Ngày đầu tiên bước vào với tâm trạng hồi hộp và thái độ e dè. Khá bất ngờ vì nhìn quanh thấy các anh chị mặc áo đen lúc-nào-cũng-rạng-rỡ và cười thật tươi với mình. Anh Khoa xuất hiện vẫn với sự nhiệt huyết và “giọng nói sexy” (tự nhận) như mình đã nghe ở buổi Hội thảo. Ngày đầu tiên, vào nhóm 5 với coach Phúc Nhi, coach Trinh, coach Ngọc Anh. Ngày đầu tiên chia sẻ, còn rất nhiều bỡ ngỡ và xa cách. Nhưng mình đã học được khá nhiều, nhất là câu “LỰA CHỌN có HỆ QUẢ của nó” (đã trở thành câu cửa miệng của tụi mình ^^ ). Hai video clip cũng làm mình khóc và hiểu được nhiều điều, rằng mình sung sướng hơn biết bao người khác nhưng mình chưa bao giờ có được khát vọng sống mãnh liệt như họ.

 

“Each day I live,
I want to be,
A day to give,
The best of me.

I’m only one,
But not alone,
My finest day,
Is yet unknown…”

Ngày thứ hai đi học với tâm trạng háo hức, nghiện high-five với mấy bạn học viên và mấy anh chị coaches. Đây cũng là ngày mình ấn tượng nhất. Đang cười nắc nẻ với anh Khoa thì chỉ trong vài phút sau, cả hội trường đã bật khóc nức nở. Cám ơn anh Khoa thức tỉnh em trong cuộc hành trình ấy – có một khoảng trời nhỏ của riêng mình và bộc lộ ra hết mọi cảm xúc, thấy mình đã từng rất lãng phí cuộc sống của mình. Cũng ngay sau khi kết thúc khóa học hôm đó, mình đã chủ động gọi điện về nhà – lần đầu tiên – và cũng lần đầu tiên nói ra những điều mình chưa bao giờ nói trong đời: “Con yêu ba mẹ, con xin lỗi…”. Nói và khóc – rất nhiều.

“When you feel like hope is gone
Look inside you and be strong
And you’ll finally see the truth
That a hero lies in you…”

Ngày thứ ba – ngày cuối cùng, đi học với tâm trạng tiếc nuối. Mọi thứ ở đây đã quá thân quen, quen với giọng nói của các Trainers – anh Khoa hói-thì-sao?, anh Triều mập-thì-sao? và anh Hải An không-sao-cả ^^, quen với nụ cười tươi rói và tâm trạng hí hửng suốt ngày như… uống nhầm thuốc của Coaches (và sau đó mình mới nhận ra tất cả học viên cũng bị uống nhầm phải thuốc đó ^^). 3 ngày ở đó mình như sống trong một thế giới khác, và rất nhiều tiếc nuối để lại khi nhận ra mình sẽ trở về cuộc sống hằng ngày. Nhưng mình biết rằng mình LUÔN LUÔN sẵn sàng, bắt đầu từ việc Hạnh Phúc với việc là chính mình. Sẽ có nhiều thử thách ngoài cuộc sống kia, nhưng không bao giờ cho phép mình chùn bước, và không bao giờ để người khác tước mất MỤC TIÊU của chính bạn!

” Lord knows
Dreams are hard to follow
But Don’t let anyone
Tear them away
Hold on
There will be tomorrow…”

Miss all…

Share your thoughts