Em cứ hiền, cứ ngây thơ dùm tôi

Chọn cho em một câu hát trong bài “Tuổi 16”, mặc dù em đã 16 tuổi cách đây vài năm rồi. Thế nhưng đối với chị, em vẫn là một cô bé có cách nói chuyện rất trong sáng và luôn cởi mở theo cách khiến người khác cảm thấy mình được chào đón. Đó là cảm giác của chị trong những ngày đầu bước chân vào CF và gặp em.

 Nếu tính số lần chị em mình nói chuyện với nhau thì không thể gọi là nhiều, cũng không thể gọi là thân. Thế nhưng chị vẫn nhớ hồi đó chị thích ở cạnh em vì tính cách cởi mở mà trong sáng của mình.

Em cũng là người kéo chị vào team Poster cho dù chị vẽ xấu ỉn và bây giờ vẫn còn duyên nợ với Poster :)). Hồi đó cứ mỗi lần chung team Poster, chị lại bảo em train cho chị để sau này em đi chị còn biết đường mà xoay xở. Những tấm Poster em vẽ vẫn còn lưu trong điện thoại của chị đấy, và chúng vẫn thường được dán lên Training Room sau khi chị copy nó ra ;)).

Em đi rồi, ở đây vẫn còn có người hay nhắc tên em lắm đấy. Nó bảo chị mai mốt em về đi CRT lại nó sẽ “hành hạ” lại em, đến khi em đậu rồi sẽ bắt em làm Poster thay cho nó. Đoán ra được ai chưa? 😀

Nhắc đến em, chị luôn nghĩ đến một cô bé hòa đồng, cởi mở, trong sáng, dường như trái ngược hoàn toàn với chị :P. Tính cách này khiến em dễ gây thiện cảm cho người khác, và chị tin cuộc sống của em cũng sẽ vô cùng thú vị và đầy màu sắc như chính em vậy.

“Này là tóc vừa tầm vai

Có đôi vai xuôi cho tóc ấy dễ buông lơi

Này là mắt vừa tầm mây

Mắt lung linh vừa thôi để mây còn xanh…”

Tặng cô bé đã trải qua tuổi 16 cách đây 3 năm.

Share your thoughts