Người mà mình cứ gặp là gây sự

Giam cái số của anh lâu ơi là lâu rồi… Cũng lâu ơi là lâu rồi hông gặp anh. 🙂

Anh là người mà mỗi lần nhắc đến em đều cảm thấy buồn cười ;)).

Ở anh có cái gì đó đáng yêu và nghịch ngợm nên mỗi lần gặp anh em đều cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Anh là một trong số ít người em tỏ ra vui mừng ra mặt mỗi lần gặp, và sau đó là… nhảy tới gây sự. Anh thì quá quen với việc đấy nên vừa nhăn răng cười chào em là ngay lập tức vào tư thế phòng vệ :)). Vậy mà em vẫn cứ hí hửng mỗi khi gặp anh :D.

Quen anh lâu, nhưng có những chuyện bây giờ mới kể. Chính anh chứ không phải ai khác là người đã làm trung gian giúp em hòa nhập vào CF. Khóa đầu tiên em đi Coach (cả TTG và TTGNC) đều chung nhóm với anh, rồi nói chuyện với anh, rồi thân lúc nào không biết. Anh tạo cho em cảm giác thoải mái và được chào đón, lúc nào gặp em cũng nhăn răng ra cười khiến mỗi ngày đi Coach của em bớt căng thẳng hơn nhiều lắm…

Em thích nói chuyện với anh, cho dù mỗi lần anh nói là em phải hỏi đi hỏi lại (mà cũng chưa chắc sẽ hiểu), và mỗi lần em phát biểu một câu gì là anh lại meta làm em phát bực lên. Thế nhưng em vẫn thích ngồi nghe anh nói, vì mỗi lần như thế em lại thấy anh buồn cười và dễ thươngggg nữa. 😀

Em quý anh lắm đó, biết hông? Anh lúc nào cũng quan tâm đến cảm xúc của người khác. Còn nhớ một khóa học, em lead Participant Welfare còn anh lead Training Room, 2 đứa mặt mày cứ phải gọi là căng thẳng cả lên, chả chọc phá nhau như thường lệ nữa. Ngồi chia sẻ với anh thì nghe anh bảo: “Anh muốn lead sao cho cả team ai cũng thoải mái làm việc” nhưng mọi thứ không đi theo ý anh muốn. Hôm đấy tự nhiên thấy thương anh lắm lắm…

Em thích nói chuyện với anh, vì tuy anh cũng Introvert như em nhưng lúc nào cũng cố gắng tìm chuyện để nói cho em đỡ buồn. Nghĩ lại em vẫn thấy buồn cười cái lần anh kiếm chuyện để nói dựa theo… MBTI của em (ISFJ):

“Vì em là S, nên anh định hỏi em… sáng nay đánh răng chưa, mà thấy vô duyên quá nên chuyển sang F, mà chẳng lẽ lại hỏi em là “Trời mưa lãng mạn quá em hén?”, cũng vô duyên chẳng kém. Sau một hồi suy nghĩ nhớ ra em là I nên thôi khỏi nói chuyện luôn!” =))

Khóa Nâng Cao vừa rồi anh làm Coach Welfare, quan sát và giúp đỡ nhóm em rất nhiều, hỗ trợ em khi em Lead nhóm và feedback chân thành cho em nữa. Anh đã hỗ trợ đúng lúc em đang chao đảo và rối bời, thế nên sự giúp đỡ của anh hôm đó tạo sự khác biệt rất lớn đối với em và với cả nhóm nữa. Khóa đó tự nhủ sẽ carwash để cám ơn anh, nhưng ai ngờ anh lại về sớm, nên bây giờ em mới có dịp cám ơn anh nè. 🙂

Lâu nay thấy anh bận bịu, chẳng đi Coach, thiếu đi một người chọc em cười và gây sự với em. Mong chờ anh đi Coach lại lắm đấy :x.

Cho dù lúc nào em cũng chọc phá anh, nhưng mà em thương anh lắm đó :).

Share your thoughts