[Love Note] Batman in White #090909
BB thương,
Thương thương thương thương.
Đó là những từ đầu tiên hiện lên trong tâm trí chị khi nghĩ về em, thiệt là nhiều chữ “thương”.
Tự nhiên chị nhớ đến hình ảnh gần đây nhất chị nhìn thấy em, là khi ở trên khóa học, thấy mặt em căng thẳng, ngồi thiền một góc, hết ngày đó vẫn thấy em còn điều gì đó hoang mang bên trong mình. Lúc đó chị ước gì chị có thể có một cây đũa thần, vẩy một cái là xóa tan hết mọi âu lo của em.
Nói vậy chứ chị biết dù chị là tiên thì chị cũng không thể, bởi chỉ có chính mình mới giúp được mình thôi em nhỉ :).
Chị nhớ những ngày đầu gặp em quá, hồi đó em cười một phát là sáng bừng cả căn phòng. Em hay cười hềnh hệch, cười ôm bụng, cười lăn bò càng, cười úp mặt vô tường… nói chung là cười đủ thể loại, chỉ nhìn thôi là đủ thấy hạnh phúc trong tim rồi.
Chắc tại làm Batman nhiều quá phải không, thôi hay là em làm Batman in White đi, tức làm Batman mà vẫn hiên ngang đứng ngoài ánh sáng á, hehe :D.
Bí Bo của chị,
Chị cảm ơn em vì những món quà âm thầm bất ngờ được đặt vào tay chị.
Chị cảm ơn em vì luôn xung phong làm những việc không ai muốn làm.
Chị cảm ơn em vì dù mệt đến mấy cũng không chịu kêu lên một tiếng để người ta biết.
Chị cảm ơn em vì những kết nối và chia sẻ âm thầm của em với mọi người xung quanh, dù là người em thân hay không thân.
Chị cảm ơn những đêm em thao thức vì làm không hết việc.
Chị cảm ơn em đã đi bên cạnh chị trong những chuyến trekking xuyên rừng Đà Lạt (và đã nhường Pocari Sweat cho chị uống).
Chị cảm ơn em vì từng sự quan tâm, yêu thương, chu đáo vô cùng âm thầm lặng lẽ của em – những điều không phải ai cũng biết…
Bí mật nho nhỏ tặng em đây: những điều em làm dù âm thầm đến mấy cũng đã được paparazzi ghi lại. Đáng lẽ mấy điều này được bật mí hồi sinh nhật em năm ngoái rồi, nhưng mà chưa chuẩn bị kịp nên giờ chị bật mí luôn.
Trích nhật ký paparazzi, đối tượng: Bí Bo.
“Đi coach: Ấn tượng nhất chuyện nhà Bí Bo ở rất xa! Mà không khi nào BB nhờ ai kè theo về, xa lắm, lắm lắm mà đi coach lẫn chạy lên chạy xuống công ty không khi nào nói về chuyện đó, đi coach cũng bị gia đình phản đối làm căng thẳng lum la nhưng luôn xuất hiện thiệt năng lượng trước mặt mọi người. Nói chung cứ nghĩ đến cảnh gần một năm trời đi coach mà khi về luôn đi lầm lũi mình mình thấy “ba chấm”.
Với SAP2015: giai đoạn SAP15 vô cũng là giai đoạn BB đang dần dần tập cách yêu thương và đón nhận, nên có nhiều lúc bạn đó bị đau, bị mâu thuẫn, bị lo sợ, bị mỏng manh, rất nhiều khoảnh khắc như vậy nhưng bạn đó vẫn nhất quyết đi quan tâm tới từng bạn, đi đem yêu thương tới từng bạn. Bạn BB thích hình tượng Batman, vì người luôn ở trong bóng tối giúp đỡ mọi người là điều bạn đó muốn và luôn làm.
Với anh chị cũ và coach SAP2014: bạn đó hay có kiểu yêu thương là đụng đụng ngón tay vô người, tại ngại ôm, ngại nói lời yêu thương, dù trong lòng rất muốn, kiểu khi đụng đụng vậy là cảm xúc to bự lắm luôn rồi. Nhiều lúc muốn ôm, mà không làm được cái sau đó tự bực chính mình luôn. :))))
À, và có rất nhiều mong muốn cho đội ngũ nhưng thường chỉ tự học hỏi mày mò một mình nên đôi lúc thấy cô đơn, thấy lạc lõng, kiểu luôn là người đọc nhiều để share cái này cái kia cho coach, biết cái gì là share liền.
Giai đoạn CRT:
Đợt vòng 1 (duyệt CV và gọi điện): BB cúp học nhiều, thức khuya thiệt khuya bữa nào về cũng tối thui, làm hết cả phần mình và ôm luôn cả phần của team Truyền thông, hướng dẫn phổ cập kiến thức vi tính cho mấy bạn, rồi còn mày mò chụp và ghi lại hết những khoảnh khắc của team để làm kỉ niệm, học photoshop để làm quà tặng team (mà chưa tặng :v), Tết không được lên công ty thì ở nhà làm, nói chung là coi công ty là nhà luôn!
Đợt vòng 2 (CRT): luôn muốn được chấm tuyển để học cách chấm nhưng không có ai làm PD nên luôn làm PD, mà làm PD thì phải hi sinh không được chấm tuyển, phải luôn có mặt sớm nhất để chuẩn bị hết vật tư, rồi cả khi mọi người cười giỡn chọc phá nhau (dù muốn join) nhưng phải đảm bảo mặt thời gian và công việc nên luôn nhịn xuống hết mà nghiêm túc với mọi người (dù chỉ muốn được vô chấm, được cười giỡn chọc phá với mọi người hơn). Đợt này ai cũng bị mệt, nên BB để ý ai mà mệt quá đuối quá là âm thầm đi mua sữa mua yến cho người đó liền trong khi mình mệt mình bệnh thì cứ im giấu. Đã vậy quan sát cảm xúc của coach đi chấm CRT, luôn mong mọi người sẽ thoải mái vì đi chấm liên tục dễ mệt rồi, nên cứ chạy đi take care cảm xúc mọi người.
Đợt vòng 3: anh Phúc làm nhưng BB cũng luôn có mặt, và nói chung luôn “say Yes” với mọi nhu cầu giúp đỡ của mọi người cho dù mình có mệt hay không!
Kiểu bạn đó luôn nỗ lực làm khùng làm dean làm tất cả, chỉ vì thương người này người kia lo cho người này người kia. Còn bản, bản luôn kiểu COOL nhưng bản là CON GÁI mà nhiều lúc bản cảm thấy người ta quên mất điều đó ở bản.
À sau đợt tuyển SAP15 thì bắt đầu bị rối loạn tiền đình, mà cũng giấu, cứ chạy khóa học liên tục liên tục, nhưng bản kiểu ai mà để ý và quan tâm, lại sờ trán hay hỏi thăm hay dặn đi xe về cẩn thận thôi là bản cũng cảm động lắm luôn rồi. Nói chung bản hay quên là được yêu thương, nên đôi lúc bản được nhắc nhớ là bản đang được yêu thương thì bản sẽ cảm động ghê gớm chứ hông cần gì to tát hết chơn.”
Mong BB của chị luôn nhớ là mình luôn được yêu thương, mà càng phải nhớ là phải yêu thương chính mình!
With love,
Chị Giao Giao