[Love Note] Cô gái của nước #22
Chị phải bắt đầu từ đâu đây ha cô gái nhỏ?
Nghĩ đến em, điều đầu tiên và ấn tượng nhất luôn là nụ cười của em. Nụ cười tươi hết cỡ khoe hết hàm răng, tươi là vậy mà nhẹ nhàng cũng là vậy. Em cho chị một cảm giác bình yên, mềm mại và nhẹ nhàng như nước. Với chị, sự xuất hiện của em luôn mang theo một sắc màu an yên.
Chị nhớ mái tóc mì tôm của em hehe, lúc mà chị chưa kịp nhớ tên ai trong lứa S15 thì cái mái tóc xoăn tít dễ thương là điều khiến em khác biệt trong mắt chị. Chị cũng nhớ cái đứa gặp chị hay cười cười, ngại ngại, rồi khi quen thân hơn một chút thì đến ôm chị một cái thiệt sâu lắng và đầy tình yêu. Chị chẳng nhớ rõ chị đã ôm em lúc nào, trong hoàn cảnh nào, chỉ nhớ là: “À, cô gái nhỏ nhẹ nhàng này đã từng ôm mình và “chạm” được vào trái tim mình.” Vậy thôi!
Em gặp chị vào cái thời điểm chị không còn dành nhiều thời gian cho nơi ấy nữa. Những điều chị biết về mỗi đứa chỉ đơn thuần qua những khoảnh khắc rất nhỏ, trong một thời gian rất ngắn. Nhưng dù gì chúng mình cũng đã có duyên gặp nhau, có duyên nói chuyện cùng nhau, có duyên để yêu thương nhau. Vậy là đủ rồi, em nhỉ. Nên dù chúng ta chỉ là những khoảnh khắc rất nhỏ trong cuộc đời của người kia, thì vẫn cảm ơn những khoảnh khắc đó đã xuất hiện trong đời.
Như lúc này đây chị cảm ơn ông Trời vì đã cho chị biết đến một cô gái mang tên của nước, nhẹ nhàng như nước và có nụ cười tươi như nắng mai.
P/S: Em biết không, chị rất thích bản chất của nước. Nó khiêm tốn đủ để mang hình dáng của vật thể chứa đựng nó. Nó yêu thương đủ để chào đón tất cả những sinh vật vào lòng. Nó nhẹ nhàng đủ để luồn lách qua tất cả chướng ngại vật nó gặp trên đường đi. Và cũng đủ mạnh mẽ khi cần.
Chị mong cô gái nhỏ của chị cũng thế nhé.
Thương em,
Chị Giao Giao