Mandagui Hồi Ký (3-5/12/2010)

NGÀY 1

 6am

Chỉ mới vài phút trước Big C còn vắng lặng thì lúc này đã nhốn nháo những gương mặt quen thuộc còn đang ngái ngủ của Coach Family và TGM-ers. Sau lời hăm dọa từ tối trước của Dumb đại ca (“Ai tới sau 6h thì tự bắt xe về Mandagui!”), cả nhà gần như có mặt đông đủ. A lê hấp! Mandagui thẳng tiến!!!

Hai xe bắt đầu lăn bánh. Trên xe 2, anh Triều đẹp trai thù dai không biết kiếm đâu ra một cái micro và bắt đầu vai trò hướng dẫn viên (tự nhận) của mình. “Lịch trình của chúng ta hôm nay như sau: Chúng ta sẽ đi xe ra Hà Nội, từ Hà Nội đón xe đi Đà Lạt, từ Đà Lạt đi máy bay đến Mandagui!” Trong khi cả xe đang ôm bụng cười thì chị hướng dẫn viên chính thức mới xuất hiện (chắc vẫn đang còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra). Công cuộc đại náo trên xe bắt đầu với đội ngũ “nhảm mọi lúc mọi nơi” của CF và sự cầm đầu của cậu ba Trung Trực.

 12am

Xe dừng chân ở Mandagui. Khác với tâm trạng ngái ngủ lúc sáng và tâm trạng hào hứng lúc khởi hành, gương mặt ai nấy đều phờ phạc sau mấy tiếng đồng hồ dài lê thê trên xe. Tuy nhiên, quang cảnh xanh mướt của Mandagui làm bộc phát căn bệnh tự sướng của CF. Một vài máy ảnh bắt đầu hoạt động. Hai Guitarists của CF cũng bắt đầu chơi những bài đầu tiên. Sau một vài phút nghỉ ngơi, cả đám lết về nhà nghỉ.

1h30pm

Hành trình khám phá Mandagui bắt đầu với Hang Dơi và Hang Tử Thần. Chưa kịp hồi phục lại sau chuyến đi dài, cả đám vừa đi vào hang vừa tự hỏi: “Tại sao chúng ta phải… đi? Ý nghĩa của việc này là gì?” sau khi nghe đủ lời hù dọa của hướng dẫn viên (“Các bạn không những đi mà còn phải bò, trườn mới qua được Hang Tử Thần này!”). Sau một hồi chật vật leo lên trèo xuống, chui qua những khúc quanh bé tí, lo cho bản thân mình thì ít mà lo cho… anh Triều thì nhiều, lần đầu tiên mình thấy hạnh phúc khi nhìn thấy ánh sáng mặt trời đến thế (vậy mới nói chúng ta phải biết ơn cả những điều nhỏ nhặt nhất!).

Hành trình đi vào hang động.

 Kết thúc việc khám phá Hang Tử Thần, cả nhà háo hức với điểm đến tiếp theo: Câu Lạc Bộ Bắn Súng Sơn(địa điểm mong chờ nhất của cả nhà). Sau khi được trang bị kín đáo từ đầu xuống chân (trừ… cái mông – trích lời Hướng dẫn viên), 4 Teams: Để Mai Tính, Mày Hả Bưởi, Chuối và… (đội Xanh Lơ quên tên rồi) bắt đầu thể hiện tinh thần Team Building đầu tiên trong ngày.  Bao nhiêu chiêu thức mánh khóe được 4 đội bàn bạc kỹ lưỡng trước khi lâm trận. Đội mình còn hăng hái đồng thanh: “Giết Dumb! Giết Dumb!” với sự đầu têu của Mr. Bình Minh khi bước vào chung kết với đội màu tím. Kết thúc trò chơi với kết quả là đội mình (tức Để Mai Tính) giành giải Nhất mặc dù suốt 2 trận đấu mình hầu như không thấy “tên địch” nào. “Tên địch” duy nhất mà mình thấy là… anh Khoa nhưng bắn hoài không trúng :|. Dấu tích của Game này để lại trên nhiều người (không có mình) là một vài vết bầm tím vì trúng đạn cùng một vài vệt sơn loang lổ. Thiết nghĩ nếu có lần sau, mình phải chạy ra hứng đạn cho biết cảm giác trúng đạn mới được.

4 đội ngồi nghe luật chơi

Sẵn sàng ra trận!

Trên chiến trường

7h30pm

Sau khi ăn tối, cả nhà quay lại Hang Dơi và bắt đầu hành trình truy tìm mật thư trong hang tối. Luật là đội trưởng sẽ cầm đuốc và không bất cứ thành viên nào được mang theo đèn pin. Tuy nhiên sau nhiều kinh nghiệm có được khi đi Coach cùng với việc thấm nhuần 1 trong 8 nguyên tắc hoạt động Coach, tất cả 4 đội đều thể hiện khả năng “Linh hoạt” của mình: giấu đèn pin trong người mặc dù BTC đã thông báo tịch thu! Sau một hồi lần mò trong ánh sáng chập chờn từ cây đuốc của đội trưởng Trần Đăng Triều đẹp trai thù dai, hét toáng lên vài lần do bị hù bởi mấy con ma trong hang, cả đám quay sang… hù lại mấy con ma, thẩm vấn cho bằng được xem mật thư để chỗ nào. Trên đường, đội Xanh chuối gặp gỡ đội màu Xanh lơ (sau đó mới biết đội Xanh lơ gặp sự cố do bạn Vinh An lỡ tay làm tắt đuốc, và các cây đèn pin giấu sẵn được dịp phát huy tác dụng). Đến một ngã ba, hai đội phân ra 2 ý kiến: một đội đề nghị rẽ trái, một đội đề nghị rẽ phải. Do có số thành viên áp đảo và to mồm hơn, đội Xanh chuối Để Mai Tính đã thuyết phục được đội Xanh lơ đi theo mình. Sau một hồi đi hoài không tới, cả đám quyết định dừng lại… xem bản đồ. Kết quả là quay lại đi đường mà đội Xanh lơ đã chọn!

 Sau khi mò ra nơi tập trung với bức mật thư chuối không thể tả, cả nhà chơi trò chơi bên lửa trại. Phải công nhận các trò chơi do Hoạt náo viên đưa ra nhiều bao nhiêu cũng không thể thú vị và lôi cuốn bằng màn diễn thuyết của diễn giả người Huế Trần Trung Trực. Tiếc là độ công phá của màn diễn thuyết này không thể diễn tả được bằng ngôn từ, xin liên hệ diễn giả Trần Trung Trực để biết thêm chi tiết!

 Kết thúc màn diễn thuyết đầy nụ cười và nước mắt (vì cười) lẫn nỗi đau thể xác (đau bụng cũng vì cười), khán giả tiếp tục được thưởng thức trận cười tập 2 với màn kịch không phải hài kịch, không phải bi kịch, chính kịch, mà là… “bệnh kịch”. Sự trình diễn xuất sắc của các diễn viên hứa hẹn cho ra đời thế hệ bệnh và nhảm tiếp theo của CF (sau thế hệ Trung Tín và Trung Trực).

 

Team “bệnh kịch”

Kết thúc ngày đầu tiên với màn karaoke không biết mệt mỏi, ai nấy về phòng. Đang định đi ngủ thì chạy qua phòng K8 và lập sòng bài với đầy đủ anh tài từ K5 đến K9. Người thắng sẽ được ăn… 1 miếng khoai tây từ hộp khoai của Coach Hoàng Sơn đem qua, ai thua phải ăn 1 đốt me chua còn nguyên vỏ. Mình mới ăn được 1 miếng khoai tây và 1 đốt me thì về phòng do… buồn ngủ. [Tới đây ai biết thì kể tiếp hén].

NGÀY 2

 8am

Có thể nói đây là ngày thú vị nhất, bắt đầu với Team Building Game: Giải mã mật thư – Đổi củi lấy lương thực. Đội Để Mai Tính của mình sau một hồi loay hoay giải mật thư cũng bắt đầu lên đường. Có lẽ trò chơi này đã không thú vị đến thế nếu đội mình không áp dụng triệt để công thức “Hạnh phúc để Thành công”với châm ngôn: “Mình không cần giải, mình chỉ cần… md!”  Mọi chuyện bắt đầu khi cả nhóm phát hiện ra dấu mũi tên chỉ đường (nhờ công lao to lớn của cậu 3 Trung Trực trong một lần “trực giác mách bảo” đi đường khác cả đội). Sau khi đã biết đường đi, Để Mai Tính nảy ra ý định… chơi các đội đi sau bằng cách lấy lá che lấp mũi tên chỉ đường, bẻ cành cây làm mũi tên giả chỉ sang… hướng ngược lại. Cái ác được tiếp tục với các dấu mũi tên tiếp theo với sự ủng hộ nhiệt tình của đội trưởng Bình Minh và đội phó Phú Hải“Đã ác là phải ác tới cùng!”. Thử thách cuối cùng đội mình giành cho các đội bạn là thử thách ở gần sông. Cả đám che lấp mũi tên chỉ vào 1 con đường ven rừng (rất khó nhận ra), sau đó Mr.Trí Thể nảy ra sáng kiến kéo 1 chiếc thuyền phao lúc nãy gặp trên đường xuống che lấp lên mũi tên. Thế là trong khi các nhóm khác tranh thủ đi giải mật thư để về sớm thì nhóm mình hì hục lôi chiếc thuyền từ trên dốc xuống gần bờ sông chỉ để thỏa mãn cái cảm giác… được ác. Hạnh phúc ở chỗ không cần biết mình có thành công hay không, mà là mình có chơi được đội cần chơi hay không! Lại một lần nữa cả nhóm công nhận sự ý nghĩa của câu nói: “Hạnh phúc trên từng bước chân”, bởi mỗi nơi mình đi qua, mỗi lần mình chơi được đội bạn là cả một niềm hạnh phúc không thể nào kể xiết, bất chấp đội mình có thắng cuộc hay không!

 

Minh chứng tội ác

 Đội Đỏ của Mr. Nguyễn Việt Yu cũng ác không kém khi chơi đội Xanh Lơ của Mrs Hoàng Thủy. Đi ngang qua rừng tre, thấy đội Xanh Lơ đã bám sát theo mình, đội Đỏ bèn giả vờ dáo dác nhìn xung quanh như đang tìm cái gì đó. Xanh Lơ sập bẫy! Trong khi đội Đỏ đã đi thẳng một mạch thì đội Xanh Lơ vẫn ở lại vạch bụi tre tìm tìm kiếm kiếm và tự hỏi: “Tụi nó tìm cái gì vậy ta?

 Kết quả là: đội Tím bị lạc đường ở đoạn khúc sông sau khi đã cử đồng chí Phong Phích đi hết một vòng đường bờ sông mà vẫn không thấy trạm dừng ở đâu (làm cả đội Để Mai Tính nhấp nhổm không yên vì… áy náy). Đội Xanh Lơ của chị Hoàng Thủy có lẽ là đội hứng đạn nhiều nhất vì đi sau cùng và lạc trong mớ mánh khóe của 3 đội đi trước. Kết quả là đi lạc hơn 1 tiếng đồng hồ và Ban Tổ Chức phải chia nhau ra đi tìm. (Thế mới biết, đã là Coach, đứa nào cũng ác như nhau, khỏi áy náy!) Điều đáng trân trọng ở đội Xanh Lơ là cho dù bị… mắc kẹt ở mức Trung Bình nhưng vẫn giữ được lòng tự trong cao vời vợi, bằng chứng là khi BTC chạy tới đưa củi cho cả đội để khỏi phải đi tìm, đội Xanh Lơ đã nhất quyết… làm mặt chảnh không nhận và hùng hổ đi về (theo BTC)!

1pm: Thủy chiến giải cứu con tin

Trong tinh thần hiếu chiến được tiếp nối từ buổi sáng, cả đoàn quyết định không về phòng nghỉ như lịch trình mà chơi tiếp trận thủy chiến. 4 công chúa (con tin) được chọn ra từ 4 đội: Công chúa SuSu (xanh chuối), công chúa Chuột (tím), công chúa Hồng (xanh lơ), công chúa Xuân Vy (đỏ) . Mới nghe đến đấy,đội xanh chuối  đội tím đã lên kế hoạch bắt tay cùng hành động, nào là 2 bên cùng hợp tác, nào là đội Tím giữ SuSu còn đội Xanh Chuối giữ Chuột, sau đó trao đổi. Chưa kịp bàn bạc mánh khóe xong thì đội Đỏ đã chọn mất công chúa Chuột, thế là bể mánh. 4 con tin được chia về 4 đội như sau: SuSu qua đội Tím, chị Vy qua đội Xanh Lơ, chị Hồng qua đội Xanh Chuối, chị Chuột qua đội Đỏ. Trận chiến bắt đầu!!!

 Theo chiến thuật của đội trưởng Bình Minh: “2 thuyền đội mình cứ tà tà đi sau, để mấy đội khác giết nhau trước!”, thế là đội mình cứ bình thản trôi và ngắm 3 đội trên đánh nhau kịch liệt. Sau một hồi nhận thấy tình hình này không ổn, cả đội mới quyết chí xông vào mặt trận. “Địch” ném đạn “bong bóng nước” loạn xạ, lấy mái chèo tạt nước xối xả không cần biết đội nào ra đội nào, cứ thấy thuyền khác trờ tới là tấn công. Giữa chiến trường náo loạn và ướt nhẹp, công chúa SuSu từ đâu đã mò lên thuyền mình, lôi trong túi ra lá cờ màu Tím (trong khi đội mình là Xanh Chuối). Sau đó mới biết, công chúa này sau một hồi đánh lạc hướng đội màu Tím đã… liều mạng nhảy xuống sông và bơi về phía đội nhà, không quên lấy trộm luôn cờ của đội Tím đem về thuyền.

 Trong lúc đó, trận chiến của các thuyền khác cũng không kém phần ly kì bí. Thuyền giữ con tin của đội mình không hiểu làm ăn ra sao mà trong quá trình giành giật công chúa Hồng từ phía đội Xanh Lơ đã lỡ tay… tuột luôn quần của công chúa. Đội màu Xanh Lơ thì lấy tay kẹp cổ công chúa Vy làm công chúa Vy không nhúc nhích được. Đội Đỏ có lẽ là đội được nhiều chiến lợi phẩm nhất trong trận chiến này, không chỉ giải cứu được con tin mà còn bắt được 4 thủy thủ của đội Xanh Lơ và chiếm nguyên 1 con thuyền của đội bạn! Lý do là sau một hồi 2 bên xáp lá cà, một số chiến binh của đội Đỏ nhảy sang thuyền đội Xanh Lơ đánh nhau tơi tả. Đến khi trọng tài huýt còi, 2 thuyền bèn chia người cho đồng đều trở lại, nhìn tới nhìn lui thì đội Xanh Lơ chỉ còn 3 chiến binh đội nhà trên thuyền, trong khi đó lại có đến 4 chiến binh đội Đỏ, thế là đội Đỏ cướp luôn thuyền Xanh Lơ và ung dung chèo về, không quên “nhờ” những chiến binh còn lại của đội Xanh Lơ chèo hộ!

6pm: Coach Award Ceremony

Sự kiện đáng mong chờ nhất của Coach Family cuối cùng cũng đã đến. Sau 2 tiếng đồng hồ chuẩn bị: nào là make-up, làm tóc…, Madagui chứng kiến sự lột xác của cả nhà. Mới mấy tiếng trước cả nam lẫn nữ còn đánh nhau ỏm tỏi, giành giật, ném đạn nước loạn xạ, cả đoàn bây giờ đã khoác lên người những bộ trang phục lịch lãm, hiện nguyên hình là các nam thanh nữ tú. Buổi lễ trang trọng lần lượt vinh danh những gương mặt tiêu biểu của Coach Family.

 

 Appreciation Awards: Trần Thị Oanh (Oanh No.1), Nguyễn Pha Lê, Đặng Thanh Tùng, Phạm Thị Hồng, Phạm Bá Thọ.

The Supporter: Trần Trung Trực (cậu 3/diễn giả người Huế).

The Leader: Vũ Đức Trí Thể.

The Rising Star: Đoàn Huỳnh Vân Anh (Lọ Lem).

The Contributor: Nguyễn Minh Đăng.

The Big Heart: Lê Hoàng Trang (tồ).

COACH OF THE YEAR: NGUYỄN THỊ KIỀU TRINH.

Một năm… Chúng ta đã cùng nhau làm nên nhiều điều khác biệt, một cách âm thầm. Đó là lý do tại sao chủ đề của Coach Award là The Dark Knight – Hiệp sĩ bóng đêm. Coaches – những hiệp sĩ áo đen thầm lặng, những con người nhỏ bé nhưng mang trong mình một trái tim lớn, luôn cho đi mà không đòi hỏi nhận lại bất cứ điều gì. Chính vì lẽ đó, họ xứng đáng được vinh danh cho những cống hiến âm thầm không biết mệt mỏi của mình…

Chúng ta tự hào vì biết chúng ta là ai khi sát cánh bên nhau, vì biết tất cả chúng ta sẽ trở thành MỘT và tạo nên… THE POWER OF ONE.

Vì chúng ta là một GIA ĐÌNH…

Bên cạnh những giải chính thức, một số giải cũng… quan trọng không kém lần lượt được bật mí:

 Coach bụng bự: Nguyễn Hạnh Tuyết Trinh (Mimi).

Coach nam sung mãn nhất: Nguyễn Phú An.

Coach nữ “lên đỉnh” nhiều nhất: Dương Hoàng Thảo Uyên (SuSu).

Coach Tồ of the year: Lê Hoàng Trang (Cái tên nói lên tất cả)

Couple of the year: Vũ Đức Trí Thể – Nguyễn Thị Hồng Nhung.

 Và một số giải thưởng không public nhưng cũng không kém phần quan trọng:

 Photographer of the year: Nguyễn Thế Luân.

Media of the year: Lê Hoàng Tuấn Anh.

Coach “nhi đồng” of the year: Vũ Mỹ Linh (Heo).

Coach “nhảm” of the year: Nguyễn Trung Tín.

Coach Award Ceremony được kết thúc bằng tiệc nướng ngoài trời, cộng với màn karaoke, tự sướng và rara tưởng chừng như không bao giờ kết thúc. Chưa bao giờ Coach rara “sung” đến thế cho dù đang khoác trên người toàn đồ dạ hội xúng xính. Tất cả giày cao gót được quẳng sang một bên để phục vụ cho các thể loại rara không giống ai: chà đĩa, đạp kiến, đạp Nâng Cao… Tiếng nhạc ầm ĩ xâu xé màn đêm kéo dài đến gần 0h sáng. Mệt mà vui :).

NGÀY 3  

9am

Cả đoàn lần lượt đi ăn buffet sáng và rủ nhau đi chụp hình tự sướng.

 12am

Gói ghém tất cả đồ đạc để check-out. Kết thúc một chuyến đi không thể nào quên đối với TGM và CF.

KẾT

Quá nhiều cảm xúc đọng lại…

Mong chờ Company Retreat 2011…

 P/S: I Love You, Coach Family 😡

.

.

.

Share your thoughts