Viết về người bao nhiêu cho đủ?

Chọn “My Valentine” cho bạn vì con số 1402, vì tự dưng hôm qua bạn bảo bạn thích bài này, vì cái comment “will you be my valentine?” của bạn, và vì hôm nay lại có thêm một Valentine Day nữa của tụi mình ♥.

Đây không phải là lần đầu tiên mình viết riêng cho bạn. Kỷ niệm thì đã được nhắc đầy mấy trang lưu bút và note niếc đủ thứ rồi nhỉ. Có quá nhiều thứ giữa hai đứa mình, viết bao nhiêu cũng chẳng đủ.

Miki

Biết mình thích nhất điều gì ở bạn không? Đó là lúc nào cũng sẵn sàng qua nhà chở mình vô điều kiện, đi với người khác mình toàn phải chở không hà. Trừ cái hôm bạn thích “thời trang hơn thời tiết” và bảo mình chở vì ngồi trước lạnh quá :)), còn lại mình rất thích ngồi sau lưng bạn để bạn chở đi lang thang khắp thành phố – một trong những lý do mình vẫn thích đi với bạn hơn cả :x.

Thích cảm giác ở bên cạnh bạn vì đấy là lúc mình thoải mái và tự nhiên nhất. Được cười thả giàn mà không sợ ai dị nghị vì mình biết bạn cười còn “khủng bố” hơn cả mình =)). Được nhìn những tư thế không-thể-nhịn-cười được của bạn, thế nên mình mới bảo bạn phải là con trai mới đúng, chắc có nhầm lẫn gì ở đây. :))

Mình thích Huế một phần vì Huế có bạn, là nơi mình cảm thấy bình yên và tin tưởng khi nghĩ về… 😡

Tình bạn của tụi mình không giống như những đôi bạn thân khác bạn nhỉ. Âm thầm, lặng lẽ, một năm gặp nhau có vài lần, nói chuyện cũng chỉ vài lần, nhưng vẫn biết người kia luôn ở bên cạnh. Đôi khi người ta chẳng cần nói với nhau nhiều, quan trọng là hiểu nhau được bao nhiêu.

Mình và bạn chẳng mấy khi đươc gần nhau. Những biến động trong cuộc sống của mỗi người không phải lúc nào cũng có người kia ở bên cạnh mà chia sẻ. Khoảng thời gian bạn có chuyện buồn, mình không ở bên cạnh bạn, chuyện của bạn cũng nghe từ người khác mà biết nhiều hơn, cũng không phải là người đưa bạn đi khóc và an ủi bạn. Nhiều lúc mình tự hỏi mình đã phải là một người bạn thực sự hay chưa?

Bạn với mình là những ngày tháng chở nhau đi học thêm, là những buổi lê la quán xá, là những tin nhắn nửa đêm học bài ôn thi Đại học, là bài hát “My Memory” ám ảnh cả hai suốt năm cuối cấp, là Huế với những ngày nắng ngày mưa, là nhiều nhiều thứ nữa, không cần nhắc cũng đã ở trong tim hai đứa mình rồi ♥.

Cái ruy băng màu xanh mình tặng bạn, đừng quên tặng lại nó cho một người xứng đáng với bạn hí :*.

Hi vọng đây là mùa Valentine cuối cùng bạn “phải” đi với mình, và mình cũng thế :”>.

Thanks God we found each other :*

1 Comment

Join the discussion and tell us your opinion.

MiKireply
May 22, 2012 at 12:36 PM

“true friendship exists when silence between 2 people is comfortable” ♥

Leave a reply