Lux Zet
Lux
Lux là tên Ba đặt cho con, là tên thân mật để cả nhà gọi. Nghe Ba giải thích thì do ngày xưa Mẹ hay tắm sữa tắm Lux nên lấy luôn để đặt tên con!? Hồi nhỏ thấy tên mình kỳ kỳ, lại ghi bằng tiếng Anh nữa, không giống ai hết. Bạn bè gọi điện thoại tới, con phải dặn lui dặn tới Ba là không được kêu “Lux ơiiii!” kẻo… lộ. Vậy mà rốt cuộc hông hiểu sao tụi bạn cũng biết, rồi cứ gọi tới là “Bác ơi cho con gặp Lux!”, làm đứa con nít hồi đó là con ngại ngùng quá chừng.
Ba bảo Zet cũng là tên một loại sữa tắm hồi xưa, còn bây giờ là tên một nhãn hiệu thuốc lá rồi. Ba thiết kế hẳn một cái logo ghi hai chữ LZ (Lux Zet) lồng vào nhau. Hồi đó cứ nhắc Lux là nhớ tới Zet, nhắc Zet là nghĩ tới Lux. Bạn bè của Ba Mẹ toàn gọi nhầm tên hai đứa với nhau, gặp mình là lại hỏi: “Zet ơi, Lux mô rồi?” làm mình cứ phải chỉ chỉ và giải thích: “Con là Lux mà!!!”.
Zet
Hồi nhỏ Ba Mẹ đi làm cả ngày nên hai đứa toàn ở nhà rồi bày đủ trò chơi với nhau: diễn kịch Tấm Cám, Dê Đen và Dê Trắng, Cô bé Lọ Lem, lại còn mở nhạc Ba Con Mèo lên vừa hát vừa nhảy nhót quay cuồng khắp nhà nữa. Đạo cụ thì đầy đủ lắm: lấy guitar của Ba ra đàn, lấy khăn trải bàn của Mẹ làm áo choàng, đứng trên ghế lấy chăn trùm lại rồi đột ngột nhảy xuống đất: “Ta là Bụt đây!!!” (diễn tả cảnh Bụt xuất hiện). Chỉ thuộc mấy câu chuyện và mấy bài hát thôi, mà đóng đi đóng lại không biết chán, hát lui hát tới không biết mệt, cứ vậy mà làm náo loạn khắp nhà.
Hồi đấy hai chị em có một bộ đồ chơi nấu ăn, thế là trưa nào cũng ra sân nhóm lửa tập nấu. Xoong, chảo, muỗng, đũa… cái gì cũng nhỏ tí tẹo. Lửa thì đốt cả tiếng đồng hồ mới lên, cơm thì nửa sống nửa cháy, đồ ăn thì không biết gọi tên là gì, vậy mà nấu xong mấy chị em ngồi ngoài sân ăn ngon lành, nhìn người đi qua đi lại bằng ánh mắt non nớt, người ta cũng nhìn lại mình bằng ánh mắt ngác ngơ.
Zet ngày càng lớn và giờ thì cao hơn chị Lux rồi. Giờ thì người ta lại nhầm hai chị em thành… hai anh em. Mỗi lần Zet chở chị Lux đi ngoài đường là thể nào cũng bị nhầm là người yêu, bạn của Mẹ thấy còn mách lại với Mẹ là mình có người yêu, Mẹ chỉ cười cười mà không giải thích gì.
Càng lớn, hai đứa càng ít nói chuyện với nhau, đứa nào cũng có phòng riêng, có một thế giới riêng, có những việc riêng phải làm. Lúc gặp nhiều nhất chắc là lúc giành nhau dùng máy tính. Cả hai đứa đều sống nội tâm, ít nói, chẳng bao giờ thể hiện tình cảm với nhau. Nhưng mà có những tình yêu thương không cần lúc nào cũng phải thể hiện ra một cách ồn ào. Chị nhớ hồi nhỏ chơi dại, lỡ tay đánh vào bụng Zet một cái, thấy Zet vừa ôm bụng vừa bảo không đau đâu, vậy mà chị rưng rưng khóc. Ngày chị đi Sài Gòn, bước qua cổng hành khách, quay lại nhìn thấy Zet ngó đi chỗ khác, mắt đỏ hoe. Chị vẫn nhớ hình ảnh đó của Zet. Nhớ hoài…
Rồi cũng tới ngày Zet vào Sài Gòn học Tôi Tài Giỏi!. Đêm thứ hai trở về từ khóa học, nhắn cho Zet một cái tin, để rồi nhận lại được một tin nhắn làm chị vừa đọc vừa khóc. Hơn một năm rồi, chị cũng không còn giữ lại được tin nhắn đó nữa, nhưng có một câu mà chị sẽ nhớ và luôn nhớ: “Nếu hôm đó anh Khoa hỏi Zet ai là người hùng của Zet, thì Zet sẽ trả lời là chị Lux…”
Năm nay Zet chuẩn bị thi Đại học rồi, cũng sắp bước ra đời rồi đó. Dù Zet chọn trường nào, ở Huế hay Sài Gòn, thì chị và ba mẹ cũng ủng hộ Zet. Chị biết là trước giờ Zet phải chịu nhiều áp lực vì cái bóng của chị. Mọi người thường hay đem chị ra để so sánh với Zet, chị biết Zet không thích, chị cũng không thích. Điều đó không công bằng với Zet. Zet không cần phải giống bất kì ai hết. Cứ là con người mà Zet muốn trở thành. Tìm thấy được đam mê và sống với đam mê của mình, nghe Zet.
Chị Lux đã nói là chị Lux thương Zet chưa?
1 Comment
Join the discussion and tell us your opinion.
I like this note the best :X